Dàn ý phân tích nhân vật Sơn trong Gió Lạnh Đầu Mùa

Lập dàn ý phân tích nhân vật Sơn trong Gió Lạnh Đầu Mùa ngắn gọn hay nhất năm học 2024

Dàn ý phân tích nhân vật Sơn trong Gió Lạnh Đầu Mùa mẫu số 1

A. Mở bài: trong tác phẩm "Gió lạnh đầu mùa", nhân vật Sơn đã được tác giả khắc họa qua dòng hoài niệm tư tưởng, tình cảm của mình.

B. Thân bài:

Trong truyện, Sơn được khắc họa qua phương diện ngôn ngữ, hành động để từ đó làm nổi bật về đặc điểm, tính cách cách

Thạch lam ít có những chi tiết miêu tả về ngoại hình của nhân vật.

Mở đầu câu chuyện Sơn xuất hiện với những hành động như "Tung chăn tỉnh dậy. Cậu thấy mọi người trong nhà mẹ và chị đã ngồi dậy ngồi quạt gió để pha nước chè uống. Cậu được mẹ mặc cho chiếc áo dạ". Những chiếc chi tiết đó cho thấy rằng Sơn được sinh ra trong một gia đình khá giả, luôn nhận được tình yêu thương và sự chăm sóc của mọi người trong gia đình.

Sơn hiện lên là một cậu bé sống tình cảm, nhân hậu qua các hình ảnh biểu hiện thương người. Khi nghe đến Duyên, khi thấy người cụ già và những đứa trẻ em nghèo ở xóm chợ.

Nhưng cảm động nhất là hành động của Sơn khi thấy Hiên, cô bé hàng xóm không có áo ấm để mặc khi Hiên đang đứng co ro với một quán trong gió lạnh chỉ mặc có mành áo rách tả tơi, hở cả lưng

Sơn nhớ đến em Duyên lúc trước vẫn cùng chơi với Hiên ở nhà.

Một ý nghĩa thoáng qua trong tâm trí Sơn đó là đem chiếc áo lông cũ của Duyên cho Hiên và Sơn đã nhận được sự đồng tình của chị gái

Truyện mang ý nghĩa nhân văn nhẹ nhàng mà xuất sắc, tính cách nhân vật Sơn được thể hiện sinh động

C. Kết bài: qua nhân vật Sơn nhà văn gửi gắm bài học giá trị về tình yêu thương con người

Dàn ý 2

I. Mở bài

Giới thiệu khái quát về nhà văn Thạch Lam, truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa.

II. Thân bài

1. Khái quát chủ đề của truyện

– Chủ đề của truyện xoay quanh những đứa trẻ và sự khác biệt giữa những đứa trẻ lớn lên trong gia đình giàu có và những đứa tre nghèo khổ tận cùng của xã hội.

2. Nhân vật Sơn

– Sơn là một đứa trẻ được yêu thương: từ mẹ và từ chị

=> Bởi vì nhận được sự yêu thương nên Sơn cũng biết trao đi yêu thương.

– Sơn là một cậu bé hòa đồng, thân thiện

Sơn và chị mặc dù nhà có khá giả hơn nhưng vẫn thân mật chơi đùa với mấy đứa trẻ con ở dãy nhà lá, chứ không kiêu kì, và khinh khỉnh như các em họ của Sơn. Sơn còn chủ động chơi với chúng: Sơn thấy chị gọi Hiên không lại thì tự bước đến gần. – Sơn là một cậu bé biết thương người

Thấy thương khi nhắc đến em Duyên

Đem cho Hiên cái áo bông cũ

Trong lòng thấy ấm áp, vui vui khi được cho người khác chiếc áo

Mặc dù sau đó lo quá, sắp ăn, bỏ đũa đứng dậy vội ra chợ tìm Hiên, ra cánh đồng => Tâm lí chung của trẻ nhỏ, không phải biểu hiện của việc thay đổi.

3. Đánh giá chủ đề và ý nghĩa nhân vật

– “Gió lạnh đầu mùa” là một câu chuyện nhẹ nhàng, nhưng lại chan chứa tình yêu thương.

– Nhân vật Sơn đã thể hiện được những giá trị nhân văn cao đẹp mà tác giả muốn gửi gắm.

III. Kết bài

Khẳng định ý nghĩa của vấn đề nghị luận.

Dàn ý 3

I. Mở bài

Giới thiệu khái quát về nhà văn Thạch Lam, truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa.

II. Thân bài

1. Khái quát chủ đề của truyện

– Chủ đề của truyện xoay quanh những đứa trẻ và sự khác biệt giữa những đứa trẻ lớn lên trong gia đình giàu có và những đứa tre nghèo khổ tận cùng của xã hội.

2. Nhân vật Sơn

– Sơn là một đứa trẻ được yêu thương: từ mẹ và từ chị

=> Bởi vì nhận được sự yêu thương nên Sơn cũng biết trao đi yêu thương.

– Sơn là một cậu bé hòa đồng, thân thiện

Sơn và chị mặc dù nhà có khá giả hơn nhưng vẫn thân mật chơi đùa với mấy đứa trẻ con ở dãy nhà lá, chứ không kiêu kì, và khinh khỉnh như các em họ của Sơn. Sơn còn chủ động chơi với chúng: Sơn thấy chị gọi Hiên không lại thì tự bước đến gần. – Sơn là một cậu bé biết thương người

Thấy thương khi nhắc đến em Duyên

Đem cho Hiên cái áo bông cũ

Trong lòng thấy ấm áp, vui vui khi được cho người khác chiếc áo

Mặc dù sau đó lo quá, sắp ăn, bỏ đũa đứng dậy vội ra chợ tìm Hiên, ra cánh đồng => Tâm lí chung của trẻ nhỏ, không phải biểu hiện của việc thay đổi.

3. Đánh giá chủ đề và ý nghĩa nhân vật

– “Gió lạnh đầu mùa” là một câu chuyện nhẹ nhàng, nhưng lại chan chứa tình yêu thương.

– Nhân vật Sơn đã thể hiện được những giá trị nhân văn cao đẹp mà tác giả muốn gửi gắm.

III. Kết bài

Khẳng định ý nghĩa của vấn đề nghị luận.

Dàn ý 4

I/ MỞ BÀI

Thạch Lam là một trong gương mặt tiêu biểu của nền văn xuôi hiện đại Việt Nam. Những sáng tác của Thạch Lam ghi lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc với phong cách viết nhẹ nhàng, trong sáng, thường đi sâu khai thác thế giới tâm hồn, tình cảm mong manh, mơ hồ của con người. Nhắc tới sự nghiệp sáng tác của ông, người ta không thể không nói tới tác phẩm “Gió lạnh đầu mùa”. Đây là một truyện ngắn hay và đặc sắc. Trong truyện, nhà văn đã xây dựng thành công hình tượng nhân vật Sơn – một cậu bé giàu tình cảm, giàu tình yêu thương con người.

II/ THÂN BÀI

1/ Khái quát chung

“Gió lạnh đầu mùa” là truyện ngắn xuất sắc không chỉ của riêng nhà văn Thạch Lam mà còn là của nền văn học Việt Nam hiện đại. Truyện được in trong tập truyện ngắn cùng tên , xuất bản năm 1937. Với lối kể chuyện tự nhiên, sinh động, gần gũi, nhà văn Thạch Lam đã tái hiện một bức tranh sinh hoạt của một gia đình

nhỏ và những người xung quanh khi cái gió lạnh đầu đông tràn về. Từ đó, làm nổi bật lên tình yêu thương con người – một biểu hiện nhân văn  vô cùng cao cả.

2/ Cảm nhận những đặc điểm, tính cách của nhân vật

a/ Hoàn cảnh, xuất thân của nhân vật

Ngay từ những dòng đầu của thiên truyện, người đọc đã nhận ra Sơn là cậu bé được sinh ra trong một gia đình khá giả, được các thành viên rất mực yêu thương. Sơn tỉnh dậy khi mà mọi người trong nhà, chị và mẹ đã trở dậy từ lâu đang ngồi quạt hoả lò để pha nước chè uống. Ngoài sân, cái lạnh đầu đông đã hiện rõ qua những làn gió thổi xào xạc, Sơn vơ vội cái chăn trùm lên đầu rồi gọi chị. Mọi người trong gia đình đều đã mặc áo ấm, Sơn được mẹ mặc cho một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ một chiếc áo vải thâm. Qua một vài chi tiết nhỏ nhưng cũng đủ cho ta thấy Sơn là cậu bé có điều kiện sống rất sung túc, được chiều chuộng, nâng niu.

b/ Những đặc điểm, tính cách nổi bật của nhân vật

Hoàn cảnh sống của Sơn cũng đã góp phần làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn Sơn đó là tình yêu thương dành cho mọi người, đặc biệt là cho những đứa trẻ nghèo khổ. Tuy sống trong cảnh đủ đầy, gia đình khá giả, được chiều chuộng, được yêu thương nhưng Sơn không hề tỏ ra kiêu ngạo, xa cách. Điều này được thể hiện trước hết trong tình cảm của Sơn dành cho người em gái đã mất – em Duyên. Khi mọi người nhắc tới Duyên (em gái xấu số của Sơn đã mất năm lên 4 tuổi) và vú già với lấy cái áo bông cũ của em Duyên, lật đi lật lại, tay mân mê đường chỉ , Sơn cũng cảm thấy nhớ em, cảm động và thương em quá. Cậu xúc động khi thấy mẹ hơi rơm rớm nước mắt. Những suy nghĩ, những cảm xúc ấy cho ta thấy Sơn là cậu bé nhạy cảm và rất giàu lòng yêu thương. 

Phẩm chất đáng quý đó của Sơn còn được thể hiện trong cách Sơn cư xử với những đứa trẻ con nghèo ở khu chợ gần nhà Sơn. Khác với các anh chị em họ của Sơn thường xa lánh, coi thường những đứa trẻ, Sơn lại luôn gần gũi và quan tâm chúng. Nhìn thấy thằng Cúc, thằng Xuân, con Tý, con Túc – những đứa trẻ nghèo khổ vẫn phải mặc những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ ngay trong ngày đông rét mướt, Sơn thấy động lòng thương. Những suy nghĩ của Sơn đã nói lên rằng Sơn là cậu bé có tấm lòng nhân hậu, biết đồng cảm với những nỗi bất hạnh của người khác.

Đặc biệt là trong cách Sơn dành sự quan tâm cho bé Hiên. Thấy Hiên đứng co ro bên cột quán, trong gió lạnh, chỉ mặc mỗi chiếc áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay, Sơn thấy thương xót. Sơn nhớ ra là mẹ bé Hiên rất nghèo, ngày đi mò cua bắt ốc cũng chẳng đủ ăn, lấy đâu ra tiền mà mua cho con tấm áo. Rồi Sơn nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu Sơn – mang chiếc áo bông đã cũ của em Duyên cho Hiên mặc. Nghĩ là làm, Sơn đã bàn bạc với chị Lan và được chị đồng tình ủng hộ. Trong lúc chị Lan hăm hở chạy về nhà lấy áo, Sơn đứng yên lặng đợi chờ và tự nhiên trong lòng thấy “ấm áp, vui vui”. Niềm vui ấy xuất phát từ tình yêu thương chân thành của Sơn khi biết được rằng bé Hiên sẽ bớt đi phần nào giá lạnh.

3/ Đánh giá về nghệ thuật xây dựng nhân vật của nhà văn và ý nghĩa của hình tượng nhân vật.

Nhà văn đã xây dựng thành công nhật vật Sơn qua ngôn ngữ, cử chỉ, việc làm và suy nghĩ. Nhờ đó mà hình ảnh cậu bé Sơn hiện lên rất chân thực, sinh động, gần gũi với phẩm chất đáng quý đó là lòng yêu thương người chân thành, sâu sắc.  Nhân vật Sơn đã góp phần làm nổi bật chủ đề, tư tưởng của tác phẩm:  ca ngợi tình yêu thương, sự sẻ chia, đoàn kết giữa người với người. Qua nhân vật Sơn, người đọc cũng nhận ra những bài học sâu sắc về cách ứng xử, sự quan tâm dành cho những người nghèo khổ, bất hạnh.

III/ KẾT BÀI

Có thể thấy, Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” của nhà văn Thạch Lam là một câu bé rất đáng yêu, đáng mến với tình yêu thương và lòng nhân ái mà cậu dành cho người khác. Nhân vật Sơn đã để lại trong mỗi chúng ta sự rung động sâu xa và bài học nhân sinh cao đẹp. Với những thành công trong cách kể chuyện cũng như nội dung, tư tưởng, truyện ngắn “Gió lạnh đầu mùa” chắc chắn sẽ còn in đậm mãi trong trái tim bạn đọc và tên tuổi của nhà văn Thạch Lam cũng sẽ sáng mãi với thời gian.

Phân tích nhân vật Sơn trong Gió Lạnh Đầu Mùa hay nhất

Thạch Lam là một nhà văn nổi tiếng của nền văn học Việt Nam. Văn của ông trong sáng, giản dị mà thâm trầm sâu lắng. Truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa là một tác phẩm nổi tiếng của ông. Nổi bật trong truyện là nhân vật Sơn - nhân vật chính của tác phẩm.

Truyện mở đầu với việc nhà văn miêu tả khung cảnh thời tiết vào mùa động. Trong hoàn cảnh đó, Sơn thức dậy và thấy mọi người trong nhà, mẹ và chị… đều “đã mặc áo rét cả rồi”. Sau đó, khung cảnh sinh hoạt của gia đình Sơn được Thạch Lam khắc họa thật giản dị. Mẹ Sơn bảo chị Sơn bê thúng quần áo ra. Nhìn chiếc áo bông cánh xanh đã cũ nhưng còn lành, mẹ Sơn nói: “Đây là cái áo của cô Duyên đấy”. Người vú già đã “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”. Khi nghe mẹ nói, Sơn cũng “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”. Có thể thấy, nhân vật Sơn hiện lên là một cậu bé giàu tình cảm.

Sơn sống trong một gia đình khá giả. Cậu được mẹ quan tâm, chăm sóc rất chu đáo. Sơn được mặc cái áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm. Cách ăn mặc ấy đối với những đứa trẻ em nghèo ngày xưa là cả một niềm mơ ước. Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc vẫn mặc những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ. Môi chúng nó “tím lại”, chỗ áo quần rách “da thịt thâm đi”. Gió lạnh thổi đến, chúng nó lại “run lên, hai hàm răng đập vào nhau”. Khi nhìn thấy Sơn và Lan, lũ trẻ con xóm chợ đều lộ vẻ “vui mừng”. Hai chị em Sơn tỏ ra thân thiết với chúng chứ không khinh khỉnh như các em họ của Sơn. Ở đây, nhân vật Sơn tiếp tục hiện lên là một cậu bé hòa đông, thân thiện.

Không chỉ vậy, Sơn còn giàu lòng yêu thương. Khi nhìn thầy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Sơn đã “động lòng thương” và chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Sơn đã nói với chị Lan cho Hiên chiếc áo bông cũ. Sau đó, Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Sơn yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Cái áo chứa đựng tấm lòng đồng cảm sâu sắc.

Như vậy, có thể “Gió lạnh đầu mùa” là một câu chuyện nhẹ nhàng, nhưng lại chan chứa tình yêu thương. Nhân vật Sơn đã thể hiện được những giá trị nhân văn cao đẹp mà tác giả muốn gửi gắm.

Xem nhiều